13 tháng 7, 2024

Tản mạn: KHUNG CỬA SỔ

 "Cảnh nào cảnh chẳng đeo sầu, 

người buồn cảnh có vui đâu bao giờ!" 

Câu thơ đã đi vào trí nhớ của nó thuở còn ngồi ghế nhà trường. Nhưng để nghiệm được ý nghĩa của câu thơ, nó phải trả bằng cả cuộc đời. Tự mẫm: "Chắc ông nhà thơ viết câu này khi tuổi đã xế chiều". 😅




Qua khung cửa sổ bình dị mà hàng ngày nó mở ra đón chào ngày mới, chợt thấy ông nhà thơ đúng nghĩa là "đại thi hào". Bữa nào nó vui thì dầu trời xám xịt nó vẫn thấy những khoảng xanh he hé, rồi nó tự nhủ: "mưa mây thôi mà, xíu đàng nào cũng hết". Bữa nào mang tâm trạng, dù trước mắt nó là bầu trời đầy nắng ấm và hy vọng, nó vẫn muốn đóng cửa lập tức vì: "Nắng gì khó chịu thấy mồ! Ai là chịu cho nổi". 

Thiệt! Chẳng hiểu: "Nắng mưa là bệnh của Trời, hay là cảm xúc con người mặc cho????"😀


Little Stream

Ảnh: Nhà thờ Trà Kiệu

Không có nhận xét nào: