11 tháng 1, 2015

Suy tư: ĐỂ VINH DANH CHÚA HƠN


                Đọc qua những trang Tin Mừng của Thánh sử Gioan thứ bảy sau lễ Hiển Linh, đã cho tôi thật nhiều cảm nghiệm, nhiều bài học thật ý nghĩa. Hai hình ảnh hiện lên cùng lúc khi đọc Ga 3, 25-30 là hình ảnh hai phép rửa cùng diễn ra song song, của Chúa Giê-su và Thánh Gio-an Tẩy Giả; thực sự tôi không thể hiểu hết được giá trị của hai phép rửa này, nhưng điều để lại cho tôi nhiều ấn tượng nhất vẫn là cuộc trò chuyện của Thánh Gio-an tẩy Giả và đồ đệ của mình, tôi nhận ra nơi Gio-an chút gì đó sự khiêm nhường, sự bình an và hạnh phúc. Vâng! Ông đã tìm thấy nguồn vui của đời mình là làm cho vinh danh Chúa hơn.



                Khi nghe đồ đệ của mình nói: “Thưa Thầy, người trước đây đã ở với thầy bên sông Gio-đan và được thầy làm chứng cho, giờ ông ấy cũng đang làm phép rửa, và thiên hạ đều đến với ông” (Ga 3,26) Cứ ngỡ rằng thái độ của Gioan sẽ có chút gì đó không vui, ông hiểu được nỗi buồn của đồ đệ mình khi thấy danh tiếng của ông bị thua Đức Giê-su, nhưng Gio-an đã hoàn toàn đi ngược lại với thái độ tự nhiên của con người, và qua đó, Gioan đã dạy cho các đồ đệ của mình một bài học thật quý báu. Đầu tiên ông đã khẳng định điều mà bản thân ông đang có là do Chúa thương ban cho ông, và ông cũng khẳng định lần nữa cách mạnh mẽ, xác quyết hơn “tôi đây không phải là Đấng Ki-tô, mà là kẻ được sai đi trước mặt Người” (Ga 3,28) ông hiểu được trách nhiệm, vai trò của ông là dọn đường, mời gọi dân chuẩn bị để chờ đón một Đấng Cứu Tinh thật sự, và Đấng ấy đã đến và ngự giữa con người, để gánh lấy tội lỗi con người đó chính là Đức Giê-su Na-da-rét, là người cũng đang làm phép rửa cho muôn dân trong Thánh Thần, và có lần Gio-an cũng đã tự nhận “tôi không đáng để cởi quai dép cho Người”. Thêm vào đó là một hình ảnh hết sức ý nghĩa mà Gio-an Tẩy Giả đã nói cho đồ đệ mình hiểu: “Ai cưới cô dâu, thì người ấy là chú rể. Còn người bạn của chú rể đứng đó để nghe chàng, thì vui mừng hớn hở vì được nghe tiếng nói của chàng” (Ga 3,29) Gio-an tự nhận mình chỉ là một người phù rể, chỉ đứng đàng xa mà nhìn về Thiên Chúa bày tỏ lòng yêu thương với dân riêng của Người, một người phù rể tuy không là nhân vật chính, nhưng là người rất quan trọng trong thời gian đầu của con Thiên Chúa sinh đến trần gian, và Gioan cho mọi người biết rằng: “Đó là niềm vui của thầy” (Ga3,29b) Vâng! Ông đã lấy chính điều ấy để làm niềm vui cho mình, và thậm chí là “niềm vui ấy bây giờ đã trở nên trọn vẹn” (Ga3, 29b), trọn vẹn bởi đã được phủ lắp bởi tình yêu Thiên Chúa, một tình yêu bao la, hải hà rộng lớn, tình yêu đến để chết cho nhân trần để cứu con người khỏi vũng lầy của sự tội lỗi. Với Gio-an, giờ đây khi Ngôi Hai thiên Chúa đã được người ta đón nhận, và người ta chạy đến để lãnh nhận phép rửa nơi Người, thì Gioan đã mãn nguyện vì đã phần nào hoàn tất trách vụ mà Thiên Chúa trao cho ông, và giờ đây ông sẵn sàng để lui vào bóng tối, để trong tiềm thức con người dần mất đi một Gio-an với những lời rao giảng, kêu gọi sám hối và phép rửa, nhưng giờ đây trong tâm trí con người ta sẽ chỉ còn hình ảnh của một Giê-su, Ngôi Hai Thiên Chúa xuống thế làm người. Qua con người của Gioan, đã phần nào đánh bật lên tư tưởng của ông: “ Người phải nổi bật lên, còn thầy phải lu mờ đi” (Ga 3,30)

                Nhìn lại bản thân tôi, Phải chăng những lúc thấy người khác hơn tôi điều gì thì tôi lại ghen tị, ganh ghét và sinh lòng đố kị? Tại sao Gioan Tẩy Giả lại có thể vui vẻ, hạnh phúc, bình an khi nghe biết Danh tiếng của Chúa Giê-su hơn mình? Bởi ông đã hiểu, đã thấy được tình yêu mà Thiên Chúa dành cho con người, tình yêu bao trùm của sự ganh ghét và đố kị.  Và cũng có đôi lúc tôi tự đánh bóng bản thân mình bằng những việc làm, những hành động tốt, để nhận lấy những lời khen ngợi từ người khác, những lúc như thế tại sao tôi lại không làm vinh danh Chúa hơn, thay vì vinh danh chính bản thân mình. Và bài học của Gioan hôm nay sẽ là lý thuyết suông nếu tôi không dám đem ra để thực hành. Ước gì mỗi ngày trong đời sống của tôi, tôi sẽ sống theo gương Gioan Tẩy Giả “Người phải nổi bật lên, còn tôi phải lu mờ đi”

                Lạy chúa, xin cho con biết sống khiêm nhường, tự hạ và luôn nhận ra mục đích sống của mình, là làm vinh danh Chúa hơn mỗi ngày trong cuộc đời con. Amen

AD MAJOREM DEI GLORIAM

Little Stream

Không có nhận xét nào: