Trải qua đời sống hơn 2 năm dưới mái nhà ứng sinh (NUS), có lẽ đây không là một khoảng thời gian dài, những cũng không quá ngắn để tôi cảm nghiệm về đời sống cộng đoàn, một đời sống với anh em tôi, những con người cùng chung ý hướng với tôi, tất cả tìm về một Thiên Chúa tình yêu đày lòng yêu thương, nhân hậu và giàu lòng thương xót.
Khi nói về đời sống tập tu, “tôi cảm thấy thật bình an và hạnh phúc” đó là tất cả những ngôn từ mà tôi có thể nói về thời gian chập chững bước vào NUS và đến tận bây giờ, tôi nhận được sự nâng đỡ, hướng dẫn và yêu thương mà anh em dành cho tôi, từ một con người hoàn toàn mới bước vào đất Sài Thành, mới xa gia đình và cũng mới với cái định nghĩa của từ “tu” nữa, anh em đã hướng dẫn tôi như một người em út với tất cả lòng yêu thương. Và đến những giây phút hiện tại, với tôi Sài Gòn không lạ lẫm nữa, ít ra tôi cũng học biết một vài con đường mà tôi hay đi qua,biết cách bắt xe buýt, biết cách hướng dẫn cho những anh em cũng mới vào NUS như tôi cách đây hơn 2 năm về trước.
Tôi nhớ thật rõ, có lần Chú Sáu chia sẻ với chúng tôi rằng: “Sống cộng đoàn trong Dòng Tên là một sứ mạng”. ban đầu tôi vẫn chưa hiểu được ý nghĩa thật sự của “sứ mạng”, nhưng đến giờ đây, tôi đã hiểu phần nào cái “sứ mạng” ấy. Có lẽ sống cộng đoàn không là một “khung tròi màu hồng” như tôi nghĩ, bởi lẽ mỗi anh em chúng tôi đến từ những vùng miền khác nhau trên đất nước, với phong tục, tập quán khác nhau, đến tính cách cũng khác nhau. Với những sự khác nhau ấy đã tạo nên cho tôi một bức tường ngăn cách. Có những xung đột trong đời sống cộng đoàn khi anh em chúng tôi không hiểu nhau, khi không chấp nhận những nhược điểm của nhau nên những vấn đề không hay nảy sinh đã tạo một khoảng cách lớn để anh em chúng tôi hiểu nhau. Những lúc ấy, cảm xúc thường trực mà tôi cảm nghiệm được là sự cô đơn, thất vọng và thậm chí là muốn từ bỏ ước mơ ơn gọi của mình nữa, trong sự thinh lặng suy nghĩ lại, tôi chợt nhận ra “sứ mạng” cộng đoàn là đây, bởi lẽ cái tôi cá nhân của tôi quá cao, những thói kiêu căng, ít kỷ và không dám mở lòng đón nhận anh em tôi. Nhưng sống cộng đoàn cũng là một cơ hội lớn, để tôi dám sửa đổi con người nhỏ bé của chính mình.
Lạy Chúa, xin ban cho con quả tim của Chúa, để con dám sống, dám chia sẻ với anh em con, dám đón nhận anh em con với tấm lòng rộng mở. Nguyện xin Chúa dạy con biết nhìn thấy đây là cơ hội để con trở nên trưởng thành hơn và xứng đáng hơn với con đường mình đã chọn.
Little Stream
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét