Có lẽ chưa bao giờ
tôi có cảm giác chờ mong và nôn nao như thế, chỉ còn hơn 1 tuần nữa là ngày Cổ
Võ Ơn Gọi sẽ diễn ra, nhưng với tôi 1 tuần ấy sao dài quá. Trong những giây
phút chờ đợi ấy, tôi chợt suy nghĩ về ơn gọi của bản thân mình, ơn mà Chúa đã
dành cho tôi với cuộc sống hiện tại nơi Nhà Ứng Sinh (NUS).
Có lẽ một thằng
nhóc quê mùa như tôi chưa từng và cũng không dám nghĩ rằng mình sẽ có cơ hội đến
với NUS, có cơ hội tìm hiểu và đào sâu hơn về ơn gọi của mình, nơi Dòng mang
tên Chúa Giê-su, với tôi đó là cả một hồng ân thật bao la mà Chúa đã ban tặng.
Nhìn lại suốt hơn 2 năm qua, kể từ cái ngày tôi rời xa gia đình để bước vào
cánh cổng đại học, thì cũng chính lúc ấy tôi được nhận vào NUS để bắt đầu cho một
hành trình mới, hành trình tìm hiểu ơn gọi. Thật sự hơn 2 năm trôi qua, tôi nhận
ra Giê-su đã và đang hiện diện cùng tôi mọi nơi mọi lúc, bởi lẽ có những lúc
bình an, hạnh phúc, lúc đó tôi thật sự dễ dàng để nhận ra ơn lành mà Chúa tuôn
ban cho tôi; nhưng những lúc gặp phải những khó khăn, thử thách trên mọi phượng
diện, thì nhận ra sự hiện diện của Người thật khó biết bao. Nhưng với khoảng thời
gian như thế, giờ nhìn lại tôi nhận ra mình đã vượt qua bao nhiêu là khó khăn,
bao nhiêu là sóng gió và bao nhiêu là niềm vui và hạnh phúc. Vâng! Giê-su đã và
đang song hành với tôi.
Thế
là ngày cổ võ ơn gọi cũng đến, tôi mong chờ ngày này vì đây là cơ hội được gặp
gỡ với biết bao anh chị em cùng có chí hướng như tôi, chỉ khác nhau về linh đạo
mà mỗi người chọn, nhưng cùng một đích đến duy nhất là nơi Thầy Giê-su. Tôi
thật sự ấn tượng với Thánh Lễ buổi chiều do Cha Giám Đốc Nhà Ứng Sinh An-tôn
Nguyễn Cao Thắng, S.J chủ tế, và các Cha thuộc tỉnh Dòng Tên Việt Nam đồng tế,
tiếng đàn, tiếng hát cùng với Bộ Lễ Ca Lên Đi 2 của anh em Ứng Sinh Vùng Thủ Đức đã cất công tập
luyện (có lẽ phải hơn 1 tháng mới có thể hát tốt đến như vậy), thêm vào đó
liếng tiếng trống Cajon cùng hòa vào các bài hát làm cho không khí Thánh Lễ
thêm sốt sắng, tươi trẻ, và sinh động. Cha An-tôn Nguyễn Cao Siêu, S.J đã phụ
trách Công Bố Lời Chúa và giảng lễ, bài giảng của Cha đã giúp anh em chúng tôi
nhận ra ơn gọi dâng hiến mà chúng tôi theo đuổi cũng là một hành trình, như khi
xưa ba nhà chiêm tinh đã đi theo hành trình của ánh sao lạ mà đến với Hài Nhi, các
vị đã gặp bao khó khăn, để cuối cùng là đến nơi hang lừa tồi tàn, rách nát và
bái lạy một đứa bé mới sinh nằm trong máng cỏ, nhưng trong lòng họ ánh lên niềm
vui và hạnh phúc vì hành trình của họ đã hoàn tất, đối với tôi cũng thế, trên
hành trình theo Giê-su cũng có những khó khăn, gai góc nhưng hạnh phúc biết bao
khi gặp được Giê-su là điểm hẹn của đời tôi. Buổi giao lưu cổ võ ơn gọi mang
tên “Điểm Hẹn Giê-su” được Cha Giám Đốc NUS tuyên bố khai mạc, qua những lời
thuyết trình của các Dòng về ơn gọi riêng của từng Dòng, kèm theo đó là những
cử điệu, điệu múa thật đẹp, thật ý nghĩa, sôi nổi của Quý Sơ, của các nhóm Sinh
Viên và cũng không kém phần sâu lắng với những vở kịch do anh em ứng sinh đã
cất công dàn dựng, suốt hơn 3 giờ liền, mà số lượng khách mời vẫn còn đông
nghẹt của Hội Trường, đặc biệt nơi các bạn trẻ đến với buổi giao lưu nay, tôi
không biết ban đầu vì sao các bạn lại
đến với buổi giao lưu này, có thể là được mời đến, có cơ hội nhìn thấy trên
mạng rồi đăng kí tìm đến… Nhưng chắc chắn sau buổi Cổ Võ ơn gọi các bạn đã có
những suy nghĩ riêng cho mình về ơn gọi mà Chúa muốn các bạn đi. Xúc động nhất
vẫn là những giây phút hồi tâm cuối ngày, từng ánh nến được thắp lên, hòa theo
tiếng nhạc nhè nhẹ và từng điệu múa nhẹ nhàng làm cho ánh nến thêm lung linh,
huyền nhiệm. Những giây phút ấy chợt làm tôi nhớ đến lời của Đức Thánh Cha
Phan-xi-cô trong “Tông thư gửi tất cả
các người Thánh hiến dịp cử hành Năm của Đời sống Thánh hiến” có đoạn Ngài
viết rằng: “Cha
ngỏ lời nhất là với các Con, những người trẻ. Các Con là hiện tại bởi vì các Con đã sống tích cực
trong lòng của các Hội Dòng của các Con, khi cống hiến một sự đóng góp quyết
định với sự tươi mát và quảng đại của sự chọn lựa của các Con. Đồng thời, các
Con cũng là tương lai bởi vì sắp tới đây, các Con sẽ được mời gọi cầm chắc
trong tay việc hướng dẫn linh hoạt, việc huấn luyện, việc phục vụ, công tác
truyền giáo. Năm này sẽ nhìn thấy các Con là các người đi đầu trong việc đối
thoại với thế hệ ở trước mặt các con. Trong tình hiệp thông huynh đệ, các Con
sẽ có thể làm cho mình nên phong phú về kinh nghiệm và sự khôn ngoan, và đồng
thời, các Con sẽ có thể tái đề nghị cho thế hệ này, lý tưởng mà họ biết ngay từ
đầu, đóng góp vào việc làm tung mở ra và sự tươi mát với sự hăng say của các
con, như thế để cùng nhau đưa ra các hình thức mới để sống Phúc Âm và các câu
trả lời luôn thích hợp cho các đề nghị của chứng từ và việc loan báo. Cha hài
lòng vì biết rằng các Con sẽ có các dịp để gặp nhau giữa các Con, các Tu sĩ trẻ
của các Hội Dòng khác nhau. Chớ gì cuộc gặp gỡ này trở nên hành trình thường
xuyên để hiệp thông, để nâng đỡ lẫn nhau, để hiệp nhất.” Buổi giao lưu kết thúc trong bầu khí ấm áp giữa
khí trời lạnh lẽo, mọi người chào nhau với những cái bắt tay thật ấm áp, chụp
với nhau tấm hình lưu niệm và hẹn lần tới nữa sẽ được gặp lại và cũng hứa hẹn
cho những tiết mục đặc sắc hơn nữa.
Lạy chúa, xin cảm tạ
Chúa vì một ngày Cổ Võ Ơn Gọi thật ý nghĩa, một ngày trời rất trong và đẹp; một
ngày hồng phúc để anh chị em chúng con quay quần bên nhau, để chia sẻ và cùng
nâng đỡ nhau trên bước đường ơn gọi mà chúng con đang đi; một ngày với tiếng
thôi thúc thật mạnh mẽ của Giê-su trong tim các bạn trẻ khao khát dấn thân cho
Chúa nhưng chưa dám bước chân ra đi. Nguyện xin Giê-su mãi là điểm hẹn của mỗi
người chúng con. Amen.
Little Stream
(Nguồn trích Tông
Thư của ĐTC: http://tgpsaigon.net/baiviet-tintuc/20141201/28604)

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét