16 tháng 8, 2017

Tản mạn: ANH CỦA CHÚNG EM THẾ ĐẤY!

 

         Ngày lễ mà Giáo Hội dành riêng để kính nhớ Thánh Martin Porres, cũng là ngày Bổn Mạng của Anh, thật sự là một ngày vui và ý nghĩa để anh em ứng sinh chúng tôi có dịp nhìn về một vị linh mục trẻ, vẫn luôn đầy nhiệt huyết với mầm non ơn gọi của Dòng. Gọi là “Anh” nghe thân quen nhưng ngài là Cha Giám Học của anh em chúng tôi. Đến với nhà ứng sinh một thời gian không quá dài nhưng cũng không đến nỗi quá ngắn, từ lúc anh còn là một Thầy Phó Tế trẻ sau khi hoàn tất việc học tại Úc Châu, anh trở về Việt Nam và được Dòng sai đến với công tác huấn luyện ứng sinh trong vai trò là Thầy Giám Học, nay Anh đã là một linh mục với tất cả tấm lòng dành cho công việc đào tạo. Có biết bao điều muốn viết về anh, nhưng chỉ xin dừng lại ở những điều nhỏ bé, để phác họa nên hình ảnh một người anh đã và đang đồng hành âm thầm và lặng lẽ bên chúng tôi.


    Anh - một con người hết sức đơn sơ, giản dị. Vẫn nhớ như in lần đầu khi anh mới về Nhà Ứng Sinh, chúng tôi hỏi anh rằng: “Anh muốn chúng em gọi anh là anh mấy ?”(*); “Thôi cứ gọi là anh Khải đi các em!”. Rồi lúc anh được Chúa thương chọn nâng lên hành linh mục, “Anh muốn chúng em gọi là anh hay là chú ?” (**), anh vẫn cười và trả lời chúng tôi: “Vẫn là Anh Khải các em nhé!”. Vâng! Tiếng gọi “Anh” sao nghe thân thương và gần gũi quá, có lẽ đó cũng là điểm thu hút nhiều anh em trẻ chúng tôi nhất trong mái nhà ứng sinh. Tự hỏi khi có bất cứ vị khách nào đến thăm, đều thắc mắc: “Tại sao ở đây không có Cha hay Thầy nhỉ ?”, đơn giản chỉ vì chúng tôi rất ít khi nào gọi các ngài là “Cha” và “Thầy”, mà chỉ có “Chú” và “Anh” mà thôi. Nhưng không chỉ ở cách gọi, nơi anh toát còn toát lên sự giản dị qua trang phục, qua tính cách và trong cách anh tiếp xúc với anh em chúng tôi nữa. Hình ảnh thân quen của anh trong mắt chúng tôi là chiếc áo thun có cổ được phối với quần tây, và đôi giày thể thao đơn giản, trông rất trẻ nhưng gần gũi vô cùng. Còn khi lên lớp hoặc dâng Thánh Lễ, thì với chiếc áo cổ côn được vận lên lịch sự hơn. Đặc biệt hơn hết là cách anh trò chuyện với anh em chúng tôi, vẫn luôn gần gũi, đơn sơ nhưng thật sự giúp anh em ứng sinh “thấm thía” từng lời chia sẻ ấy.




    Anh – một con người nghiêm túc nhưng hết sức hòa đồng, dễ mến. Chắc hẳn khi có cơ hội tiếp xúc với anh, chúng tôi phải thừa nhận rằng anh rất nghiêm túc, nhất là trong những lúc anh chia sẻ những kinh nghiệm thiêng liêng, trên lớp học hay qua những bài giảng trong Thánh Lễ, đó là những khi anh gửi gắm đến anh em chúng tôi những bài học, những kinh nghiệm quý báu mà bản thân anh đã học được qua hành trình ơn gọi của mình. Điều đó nhằm giúp chúng tôi đưa vào túi hành trang tương lai của mình, qua mỗi lần nhắn nhủ dẫu không nói ra nhưng dường như anh muốn nhắc nhở và khuyến khích chúng tôi “hãy cố học và vững bước trên hành trình ơn gọi các em nhé!”. Dù nghiêm túc thế, nhưng anh chưa  bao giờ tạo cho chúng tôi những áp lực, bởi anh cũng là một con người có óc hài hước vui tươi, cứ mỗi lần chia sẻ, thì anh lại nói thêm những câu truyện cười hay những câu chuyện có thật mà anh đã gặp, để chúng tôi thêm hiểu hơn điều anh nói và thêm động lực để thực hành những bài học ấy.


    Anh – một con người tận tụy. Với vai trò Giám Học, điều mà anh lo nhất cho anh em chúng tôi là chính việc học tập. Chúng tôi học ở nhiều giai đoạn khác nhau, có anh em thì đang học đại học tại các trường, có anh em đã kết thúc đại học và đang ôn tập tiếng anh, cũng có anh em đang lớp JB (tiền tập). Với mỗi giai đoạn như thế, anh có những lời khuyên, những chương trình để chúng tôi học tập hiệu quả hơn, nhất là chỉ cho chúng tôi thấy mục đích mà mỗi anh em cần đạt được. Thấy được những nỗi lo của anh, nhất là về việc học tiếng anh để chuẩn bị cho những giai đoạn về sau, nên anh em chúng tôi cố gắng thật nhiều, dù ở giai đoạn nào vẫn ra sức để học thật tốt, tất cả chỉ để làm vinh danh Chúa hơn.


    Anh – một con người của sự đồng hành. Anh vẫn luôn sát cánh bên anh em ứng sinh trong mọi sự kiện, mọi hoạt động của nhà ứng sinh, dù rằng sự xuất hiện ấy hết sức âm thầm và lặng lẽ. Nhớ nhất là sự kiện trại truyền thống năm 2016 của nhà ứng sinh, khi trong khâu tổ chức chúng tôi gặp những khó khăn, thì anh đã nhanh chóng đề ra những phương pháp, những lời khuyên. Trong ngày trại thứ hai, anh đã dâng Thánh Lễ cho chúng tôi tại nhà thờ Bình Châu… rồi anh trở lại Sài Gòn để giúp linh thao, vậy là anh không tham gia trọn vẹn hai ngày trại, nhưng vẫn cố gắng để thu xếp thời gian đến với chúng tôi. Chưa dừng lại ở đó, trong mỗi buổi tĩnh tâm tháng, những giờ Chầu Thánh Thể, trong những trận bóng và cả những ngày nạp năng lượng, sự hiện diện của anh với nụ cười cũng để để truyền cho anh em chúng tôi nguồn động lực mạnh mẽ trên hành trình ơn gọi của mình.

 

    Vâng! Anh của chúng em thế đấy! Chúng em cám ơn anh thật nhiều, vì anh vẫn luôn âm thầm quan tâm, lo lắng cho anh em chúng em trên hành trình ơn gọi; Cám ơn anh vì vẫn luôn đồng hành sát bên chúng em để truyền cho chúng em ngọn lửa yêu mến Giê-su, và thêm quyết tâm theo Ngài sát gót hơn.


    Nhân ngày lễ kính nhớ thánh Martin, cũng là ngày lễ thánh quan thầy của anh, chúng em kính chúc anh luôn được nhiều bình an và hồng ân Chúa, qua lời chuyển cầu của thánh Martin, để anh luôn hoàn thành sứ mạng mà Chúa đã trao phó cho anh qua Dòng. Xin Chúa đồng hành cùng anh luôn mãi.

 

                                                                                Little Stream 

 

(*) Anh em ứng sinh vẫn gọi các Thầy là “Anh”, và để phân biệt sẽ đọc thêm số, ví dụ: Anh Tám, Anh Chín, Anh Mười…

(**) Anh em cũng gọi các Cha là “Chú”.

Không có nhận xét nào: