Thời gian thế mà trôi
qua thật nhanh, Tháng Mười lại đến với cái thời tiết se lạnh của những cơn mưa
bất chợt nơi đất Sài Gòn, gợi lên trong tôi một cảm xúc thật khó tả. Bởi lẽ tôi
sắp được đón một Mùa Mân Côi trong một không gian đặc biệt như thế.
Ngày xưa khi còn ở nơi
quê nhà, gia đình tôi vẫn hay lần chuỗi hàng đêm, nhất là khi Tháng Mân Côi đến,
thì không khí trong buổi kinh tối càng sốt sắng hơn nữa, bởi lẽ đây là Tháng mà
Giáo Hội dành riêng cho Mẹ Maria nhân lành.
Thuở bé, tôi vẫn chưa
hiểu được ý nghĩa thật sự của tràng chuỗi Mân Côi, mỗi đêm lần hạt tôi vẫn hay
ngủ gục. Bà ngoại lay tôi dậy để tiếp tục những Kinh nguyện còn dở dang. Ngoại
vẫn hay kể: “Ngày xưa, khi mà xóm làng
mình chưa có điện, nhà nào cũng phải đốt đèn dầu, mặt đứa nào cũng lấm lem khói
đèn. Ngày đó, xóm mình buồn lắm, đêm tối trùm xuống là một sự im lặng lạ thường,
chạng vạng bảy giờ là sập mùng xuống ngủ. May thay đến tháng Mân Côi, cha Sở đề
nghị mỗi tối hễ đến bảy giờ thì nhà thờ đổ chuông, các gia đình cùng nhau quây
quần dưới bàn thờ Chúa để lần chuỗi chung. Từ đó, hễ tới giờ là xóm đạo lại
vang lên tiếng kinh cầu tha thiết, xóm mình lúc đó vui lắm cháu à!”.
Đối với bản thân mình, tôi chưa từng thấy một
phép lạ nào từ tràng chuỗi ấy, nhưng giờ suy nghĩ lại thì ơn ích của nó không
ít chút nào, nhờ tràng hạt ấy mà xóm tôi xoá đi cái vẻ im lặng nơi lòng người,
cũng nhờ nó mà người làng tôi thêm mộ mến Chúa, cũng nhờ nó mà từ bao đời xóm
làng vẫn an bình, và nhất là nhiều linh hồn được ơn cứu rỗi…
Giờ đây, tôi không ở
cùng gia đình nữa, sống ở nơi đất Sài Gòn đất rộng người đông này, tôi vẫn luôn
nhớ về gia đình, nhớ về họ đạo thân yêu và nhất là vẫn hằng nhớ những lời mà
ngoại đã dạy tôi về chuỗi Mân Côi. Tôi không còn sợ nỗi nhớ nhà, sự cô đơn nữa,
vì tôi tìm đến Mẹ nhân lành qua tràng hạt Mân Côi, chợt nhận ra rằng, nơi Mẹ
Maria, tôi vẫn luôn gặp được gia đình và họ đạo, trong lời cầu nguyện hàng
ngày.
Lạy Mẹ Maria, con xin
dâng lên Mẹ những lời Kinh thắm thiết, không chỉ trong tháng Mười này, nhưng suốt
cả cuộc đời con. Xin Mẹ mãi luôn là nguồn yêu thương khi con chạy đến, niềm an ủi
khi con đau khổ. Xin Mẹ luôn che chở trên đường đời con đi, vì đường về nhà Cha
còn xa lắm, nhưng có Mẹ con sẽ luôn thảnh thơi bước đi, miệng con luôn ca vang
về mẹ : “A ve Maria, Bến yêu thương của con”.
Little Stream

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét