20 tháng 6, 2013

Tản mạn: GỬI ANH! (1)

Sài Gòn, chiều 31/05/2013

Gửi các Anh thân mến!

                Một làn gió mạnh thổi qua con phố, cuốn theo những chiếc lá “hoa học trò” rơi lả tả trên đường phố, kèm theo đó là những đám mây đen ngùn ngụt, và dường như màu đan ấy là một vệt bám bất tận mà chỉ có thể xóa đi bằng một cơn mưa có sức mạnh đủ lớn. Phút chốc ấy, em bỗng nhớ về các Anh, những người Anh sắp phải xa gia đình, xa anh em Ứng Sinh, xa cả những tháng ngày là một Ứng Sinh đáng nhớ, em tin rằng những kỷ niệm ấy sẽ là những kỷ niệm khó phai, và các Anh sẽ chẳng bao giờ quên được một khi các Anh đã trở thành những Giêsu Hữu thực thụ.

                Có lẽ giờ các Anh không còn có cơ hội đọc những dòng thư viết vội thế này, vì giờ đây có lẽ chiếc xe đã lăn bánh để đưa các Anh đến với một cuộc hành trình mới. Nhớ ngày nào, các anh cũng giống như em, cũng chập choạng bước vào Nhà Ứng Sinh, với biết bao sự ngỡ ngàng, vui mừng, nhưng chút buồn cũng có. Ngỡ ngàng vì thấy một đời sống Ứng Sinh được sống thành những cộng đoàn, cùng phục vụ nhau; vui mừng vì chính lúc ấy, Chúa Giêsu ngang qua Cha Giám Đốc đã cho các Anh một cơ hội, cơ hội để thăng tiến bản thân, cơ hội để tìm ơn gọi, và thắp sáng ngọn lửa ấy ngày càng mạnh, để đến một ngày nào đó các Anh sẽ là những Giêsu Hữu thực thụ, là cánh tay đắc lực của Nhà Dòng. Nhưng chắc cũng có chút buồn vì từ đó mình sẽ phải xa gia đình nhiều hơn, một năm hai lần về thăm, và như một điểm bắt đầu cho bước đường ơn gọi của mình. Có lẽ các Anh đã phải trải qua rất nhiều khó khăn trong suốt những năm nơi mái nhà Nhà Ứng Sinh, nhớ ngày nào em được các Anh chia sẻ những phương diện của một người Ứng Sinh Dòng Tên, và cách riêng là với lớp JB, em cảm thấy khâm phục các Anh rất nhiều, bởi lẽ khi sống trong môi trường lớp JB, không dễ dàng như chúng em, với những giờ thiêng liêng, giờ cộng đoàn, giờ học tập, … như các Anh đã chia sẻ làm em có cảm giác như nghiêm túc và khó khăn lắm. Cũng nhớ lắm những ngày “căng não” với những cuộc phỏng vấn, chắc các Anh đã cầu nguyện nhiều lắm mới có đủ sức mạnh vượt qua những kì phỏng vấn, em tin là thế, vì chính lúc ấy chỉ có Chúa là tất cả thôi các Anh à!



                Bước vào một hành trình mới, có lẽ chiều nay sẽ có Anh phải khóc, ôm cha mẹ trong vòng tay, ôm những người thân yêu của mình, những lời cám ơn và những lời chào với Ban Giám Đốc. Vì các Anh biết, đây là một hành trình dài, suốt hai năm không gặp gỡ, không liên lạc, không hay biết gì những chuyện ở gia đình. Em biết giờ các Anh chỉ muốn nói với Ban Giám Đốc lời cám ơn chân thành, vì các Anh có được ngày hôm nay là nhờ vào sự huấn luyện, dạy bảo tận tình của Chú Sáu, Anh Tám, Anh Chín và các Cha. Và lời cám ơn từ tận đáy lòng với phụ mẫu của mình, công ơn sinh thành dưỡng dục, nay con khôn lớn, con ra đi theo lời mời gọi của Thầy Giêsu chí ái, con chỉ biết phó Cha mẹ cho Thầy Giêsu chăm sóc, xin Chúa bảo bọc Cha Mẹ trong cánh tay của Người mà thôi. Và con sẽ nhớ tới Cha mẹ nhiều trong lời cầu nguyện, vì :

“Thương con, mẹ ngại chi mưa gió
Dang tấm thần gầy Cha nuôi lớn đời con.
Nay con lớn, con tìm chân lý mới,
Nhưng quê nhà, lòng khát vọng chờ mong.
Chỉ cầu chúc con yêu thêm sức mạnh,
Thêm bình an vượt qua những gian nan.
Nguyện xin Thầy Giêsu yêu mến,
Đỡ nâng con trong suốt cả cuộc đời.”

Các Anh ơi!  Hai năm không phải là dài, cũng không phải là quá ngắn để thử “lửa ơn gọi” cách xác thực hơn. Em sẽ đợi tới ngày các Anh được khấn, cũng là ngày kết thúc hành trình hai năm, và các Anh sẽ tiếp tục những hành trình dài hơn, xa hơn nữa. Chỉ mong các Anh luôn nhớ về chúng em trong lời cầu nguyện, những người Ứng Sinh trẻ, đầy sức sống, yêu đời rồi trong tương lai sẽ nối bước các Anh . Chúng em sẽ mãi nhớ về các Anh, nhớ về những tháng ngày cùng sống dưới mái nhà Ứng Sinh thân yêu, và tất cả nỗi nhớ ấy xin gửi vào lời cầu nguyện, xin Thiên Chúa Tình yêu luôn tuôn đổ thật nhiều ơn lành trên các Anh, ban ơn sức mạnh, ơn bề đỗ, để dù có bao nhiêu gian khổ, bao nhiêu thử thách, các Anh cũng sẽ vượt qua.

    “Nơi Tập viện, chiều mưa buồn lất phất
        Ru lòng lòng người vào nỗi nhớ thiên thu,
               …….
       Ôi lạy Chúa Giêsu từ ái,
        Hành trình này con bước sẽ cô đơn
         Nhưng xin Thầy bước đi cùng con nhé!
            Vàng thử lửa, dù bao nhiêu gian khó,
           Con tin rằng: chắc chắn sẽ thành công.”

Chúc các Anh bình an, và thực hiện được những gì mà các Anh mong ước.
Em của các Anh

Little Stream

Không có nhận xét nào: