Thời gian thế
mà trôi nhanh thật, rồi một năm đã qua đi để nhường bước cho một năm mới lại đến,
và được đánh dấu bằng chính mùa Xuân- món quà thiên niên trường cửu mà thượng đế
đã trao ban cho con người. Và đây cũng là lúc để tôi nhìn lại chính mình, nhìn
lại một quãng đường đã qua, ôn lại những vui buồn cuộc sống, những bài học ấy
là hành trang để tôi bước tiếp một trang vở mới của cuộc đời mình.
Có đôi lần,
tôi thầm hỏi lòng mình “Phải chăng cuộc sống này là vô nghĩa”, “vô nghĩa” bởi
bao khó khăn, vấp ngã tôi đã gặp phải, và dường như có những lúc tôi không thể
vượt qua được. Nhưng đôi lúc lại “có nghĩa” với những niềm vui và thành công của
bản thân mình. Đúng là cái nhìn của tôi còn hạn hẹp nên vẫn nhìn thế giới với
cái nhìn đơn chiều, với cái nhìn như thế đã mang đến cho tôi biết bao sự cô đơn
và tẻ nhạt. Nhưng thiên nhiên và tấm lòng thượng đế thì luôn bao la, vẫn rộng mở,
vẫn xuân- hạ- thu- đông, vẫn một màu rực rỡ mỗi độ xuân về, bấy nhiêu cũng đủ để
tôi cảm nhận vẫn còn nhiều lắm những vẻ đẹp mà bản thân tôi vẫn chưa thể khám
phá trong vũ trụ bao la này.
Mới ngày
nào, tôi vẫn còn là một chú bé cáp sách đến trường cùng lũ bạn nơi quê nghèo,
cùng bạn bè chơi những trò “nhảy cù”, “nhà chòi”, “cất tiệm”… nhưng rồi cũng phải
nói xa gia đình để tiếp bước vào cánh cổng đại học, khung trời mới với tương
lai rộng mở. Nhớ lắm những ngày đầu tiên chập chững nơi đất Sài thành, tôi vẫn
còn chút gì đó sự ngỡ ngàng của cậu bé nhà quê mới lên thành phố, và chút gì đó
sự lạc lỏng giữa dòng người tấp nập, nhưng chính những lúc ấy, tôi nhận được
lòng yêu thương, sự nâng đỡ của an hem, bạn bè giúp tôi vững bước hơn trong cuộc
hành trình mới. và giờ đây, khi đã sống
hơn một năm nơi đô thành, tôi đã là sinh viên năm thứ hai, “Ừ thì 19 tuổi rồi”
tôi bỗng giật mình, đã 19 cái xuân rồi trôi qua trong cuộc đời, tôi đã sống, đã
cảm nghiệm tình xuân, tình người như thế nào? Tình xuân thì luôn vô hạn, nhưng
tình người thì hữu hạn; và tôi vẫn chưa đủ lớn so với cái tuổi mà thượng đế đã
trao ban cho tôi. Đôi khi là những suy nghĩ chưa kĩ càng, những hành động còn
thiếu suy nghĩ, những việc làm sai phương pháp… nhưng thiết nghĩ cuộc đời cần
có cần có những sai lỗi để có những bài học quý báu, mộ ly cà phê nếu tự bản chất
nó không phải là ngon, nhưng nhờ vào sự hòa quyện vị đắng cà phê và vị ngot của
đường, vị mát lạnh của đá đã tạo nên một sản phẩm tuyệt vời, và tôi cũng đang tạo
ra một ly cà phê cho cuộc đời mình, có lúc là ngọt ngào, những cũng có lúc đắng
cay, lạnh lẽo, để cuối con đường la giây phút hưởng thụ thành quả tay mình đã
làm nên. Cám ơn cuộc sống đã dạy tôi những bài học , bài học cho cả hành trình
dài phía trước!
Mỗi độ xuân về là lúc để tôi nhìn rõ hơn về
chính mình, là dịp để tôi nói lên lời cảm ơn đến những người thân yêu của tôi,
đến an hem và bạn bè tôi; vì thượng đế đã cho tôi được sống trong vòng tay ba mẹ,
cho tôi cơ hội để ra đi, nơi ấy tôi gặp gỡ những an hem thật tốt, những người bạn
thật hiền hòa dễ mến, đến từ khắp vùng miền trên đất nước, những tất cả đều
chúng một chí hướng. Cám ơn các bạn đã đến, đã đồng hành, bước đi cùng tôi
trong những lúc khó khăn; cám ơn ba mẹ đã sinh con ra trong cuộc đời, để con
còn có cơ hội để đón mùa xuân lần thứ 19 này; cám ơn cuộc đời đã gửi đến cho
tôi những bài học, niềm vui và nỗi buồn để tôi vững bước trong tương lai; và
xin cám ơn Thượng Đế vì đã dựng nên cuộc sống này thật bao la, tươi đẹp và nhất
là ban cho mùa xuân để con người còn có dịp để đón nhận những gì là đẹp nhất,
tinh túy nhất trong năm mới.
Little Stream

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét