ĐỌC XIN QUA CÂU CHUYỆN TẠI ĐÂY
Chị mến,
Đọc những chia sẻ của Chị về đề tài "Nghèo có đi tu được không?", em xin được nối tiếp đề tài ấy. Cũng chẳng biết là tiếp tục đặt vấn đề hay đưa ra câu trả lời, nhưng trước mắt cũng nên viết đôi chút Chị nhỉ! Dù chưa gặp Chị, nhưng có lẽ Chị bước vào đời tu trước em, nên em mạo muội gọi Chị và xưng em.
Thực ra chuyện "nghèo có đi tu được không?" không là chuyện mới, bởi từ bé khi ở nhà em đã nghe người thân nhắc đến chuyện này. Cụ thể điều em được nghe là "thời buổi giờ đi tu mà không có một số tiền, không có một vài mảnh đất thì khó mà tu được!". Nghe được điều này với một đứa trẻ như em lúc đó còn xa vời quá, có lẽ mình cũng chả để ý làm gì. Mãi tới hôm nay đọc được tâm sự của Chị.
Nếu xét đời tu trên bình diện đào luyện thiêng liêng thì chuyện vật chất không can dự tới đời tu, vì mục đích của kẻ đi tu là đạt tới cùng đích lý tưởng kết hiệp với Thiên Chúa trên con đường tận hiến. Càng dấn thân trong ơn gọi này, họ càng muốn hủy mình ra không, muốn sống đến tận cùng của cái nghèo của những người nghèo, muốn chia sẻ đến tận cùng của nỗi chia sẻ, muốn dấn thân đến hết mọi biên cương của sứ mạng. Em không dám bốc phét về điều này đâu, nhưng em học được điều này nơi thánh Phao-lô khi ngài khẳng định: "Tôi đã trở nên tất cả cho mọi người, để bằng mọi cách cứu được một số người. Vì Tin mừng, tôi làm tất cả những điều đó, để cùng được thông chia phần phúc của Tin mừng." (1Cr 9, 22-23).
Đó là lý tưởng mà bất kỳ ai trong đời tu, kể cả Chị và em, cũng muốn đạt được Chị nhỉ! Nhưng thực tế như Chị thấy đó, điều Chị chia sẻ quả là những hiện tượng không quá xa lạ với con người ngày hôm nay, kể cả với các vị Hồng Y, Giám Mục, Linh Mục và cả tu sĩ nam nữ chúng ta nữa.
Vậy, câu trả lời làm sao cho em nhỏ muốn đi tu mà nhà lại nghèo? Đứng trong tình huống mà Chị gặp, em cũng đành im lặng, chào thua. Khó trả lời Chị nhỉ! Vấn đề không phải là giải thích cho em ấy thế nào! Nhưng vấn đề là nó đang phản ánh thực tế của chính con đường mà chúng ta đang đi, mà ít nhiều chị em ta đều "nhột". Cũng không biết nên gọi nó là tốt hay xấu, cũng chẳng biết phải nên tiếp tục hay dừng lại lối sống như thế.
Dẫu không là điều quyết định, nhưng vật chất vẫn là một trong những phương tiện để giúp con người thăng tiến bản thân và đời sống của họ. Ngay cả trong đời tu, khi họ đã nghĩ tới sứ mạng thì họ cần nơi trú ngụ, mà nơi trú ngụ thì đồng thời phục vụ cho những nhu cầu sinh hoạt của đời tu, thế là dần dà cái nhà to ra, cao lên và tiện nghi đủ đầy hơn. Hơn nữa, vì bản thân là người phục vụ, nên yếu tố sức khỏe, được đào tạo và trang bị đầy đủ về thiêng liêng lẫn tri thức là điều cần thiết. Lý do đơn giản là vì chúng ta không thể cho người ta cái mà mình không có, trong khi kẻ đi tu là kẻ cho người khác lời khuyên, tư vấn, phương pháp và là người bạn đồng hành với mọi người trong mọi hoàn cảnh.
Em đồng ý với Chị về chuyện người đi tu thời nay được tổ chức những sự kiện linh đình, được trang bị đủ đầy vật chất... Nhưng có cái chúng ta phải nhìn sâu xa hơn và chất lượng đào luyện ra con người ấy. Sống trong cái nhà to nhưng họ luôn được nhắc nhở về đời tu với các lời khấn và thực hành lời khấn mỗi ngày, nhất là đời sống khó nghèo. Em nhớ có cần em đã được một cha lớn tuổi nhắc nhở khi em xả nước rước đĩa là ly sau bữa sáng, vì ngài thấy em xịt vào lượng xà bông tạo bọt quá nhiều, mở nước hết tốc lực, trong khi đồ cần rửa chỉ có vài món đồ, ngài bảo:
-"Này em! Nếu em mà ở các nước Phi Châu, nơi họ thiếu thốn đủ thứ, em sẽ không làm như thế đâu!"
Lời nhắc ấy đến nay em vẫn nhớ và thực hành. Vâng! Một cha lớn tuổi đang dạy em về đời sống khó nghèo cách cụ thể. Một lần khác, em cũng được nhắc về chuyện học, rằng phải biết "biến bàn học thành bàn thờ", nơi tế lễ và thờ phượng Thiên Chúa. Ý ngài là khuyên học một khi đã học phải học hết mình, nghiêm túc như khi tham dự Thánh Lễ, làm việc thiêng liêng vậy... Bởi lẽ không vì được ở nhà cao cửa rộng mà chỉ lo hưởng thụ, trong khi những vật chất ấy là để chúng em được học tập tốt nhất, được có sức khỏe ổn định nhất mà chu toàn bổn phận học. Học để hướng về sứ mạng tương lai, về các linh hồn đang chờ đợi, và vì Vinh Danh Chúa hơn. Trong khi nhà cao cửa rộng ấy không do bởi công sức chúng em làm ra, mà do bao bàn tay ân nhân đóng góp chỉ vì muốn các thầy học cho nhanh chóng và đạt kết quả thật tốt.
Có nhiều điều em không dám trả lời vì bản thân em chưa trải qua, nhưng có một điều em dám khẳng định với Chị là kẻ ở nhà cao cửa rộng vẫn có thể nếm trải cái nghèo, cái lạnh, cái khổ của người khác. Qua những cơ hội tông đồ, dấn thân vào dịp cuối tuần, các tháng hè là lúc chúng em sống với những kinh nghiệm ấy. Nhưng vì mục đích chính lúc này chưa phải là dành toàn phần cho việc hoạt động tông đồ, vẫn là lúc phải đào luyện, trái vẫn còn quá non để hái nếu không muốn thất bát trong mùa vụ sắp tới. Để một mai, khi đã hoàn tất việc học, chúng em sẽ là những tu sĩ như lòng Chúa mong ước đúng về chất lẫn về lượng.
Quay lại với câu hỏi của em nhỏ: "Nghèo có đi tu được không?", em chỉ dám nêu quan điểm cá nhân: ĐƯỢC! HOÀN TOÀN ĐƯỢC! Nếu đã có thiện chí và khao khát thì không bao giờ Chúa dập tắt ước mơ của em. Có bao nhiêu Hồng Y, Giám Mục, Linh Mục và tu sĩ nam nữ xuất thân nhà nghèo, họ vẫn đang hạnh phúc thi hành sứ mạng trên cánh đồng bao la trên khắp thế giới này. Nhiều khi nghèo lại là một trong những yếu tố để em có thêm kinh nghiệm để em hiểu người nghèo hơn, yêu người nghèo hơn và dễ đồng cảm chia sẻ hơn vì "ngày xưa tôi cũng vậy nên tôi hiểu phần nào". Nhiều khi vì nghèo mà em có động lực học hết mình, dấn thân hết mình và tu trọn con đường vì muốn làm cho mọi người nên giàu có phần linh hồn.
Chị mến! Em muốn đúc kết chia sẻ của mình bằng chính câu Kinh Thánh: “Chúa Giêsu Kitô đã tự ý trở nên nghèo khó vì anh em” (2Cr 8, 9) và Ngài muốn dùng cái nghèo mà làm chúng ta nên giàu có. Chúng ta đang đi theo con đường của Chúa Giêsu đã đi, nên chắc chắn vẫn kiên định như tinh thần của thánh Phaolô: "Tôi đã trở nên yếu với những người yếu, để chinh phục những người yếu. Tôi đã trở nên tất cả cho mọi người, để bằng mọi cách cứu được một số người. Vì Tin mừng, tôi làm tất cả những điều đó, để cùng được thông chia phần phúc của Tin mừng." (1Cr 9, 22-23).
Little Stream
Photo: Moon