20 tháng 6, 2013

Tản mạn: GỬI ANH! (1)

Sài Gòn, chiều 31/05/2013

Gửi các Anh thân mến!

                Một làn gió mạnh thổi qua con phố, cuốn theo những chiếc lá “hoa học trò” rơi lả tả trên đường phố, kèm theo đó là những đám mây đen ngùn ngụt, và dường như màu đan ấy là một vệt bám bất tận mà chỉ có thể xóa đi bằng một cơn mưa có sức mạnh đủ lớn. Phút chốc ấy, em bỗng nhớ về các Anh, những người Anh sắp phải xa gia đình, xa anh em Ứng Sinh, xa cả những tháng ngày là một Ứng Sinh đáng nhớ, em tin rằng những kỷ niệm ấy sẽ là những kỷ niệm khó phai, và các Anh sẽ chẳng bao giờ quên được một khi các Anh đã trở thành những Giêsu Hữu thực thụ.

                Có lẽ giờ các Anh không còn có cơ hội đọc những dòng thư viết vội thế này, vì giờ đây có lẽ chiếc xe đã lăn bánh để đưa các Anh đến với một cuộc hành trình mới. Nhớ ngày nào, các anh cũng giống như em, cũng chập choạng bước vào Nhà Ứng Sinh, với biết bao sự ngỡ ngàng, vui mừng, nhưng chút buồn cũng có. Ngỡ ngàng vì thấy một đời sống Ứng Sinh được sống thành những cộng đoàn, cùng phục vụ nhau; vui mừng vì chính lúc ấy, Chúa Giêsu ngang qua Cha Giám Đốc đã cho các Anh một cơ hội, cơ hội để thăng tiến bản thân, cơ hội để tìm ơn gọi, và thắp sáng ngọn lửa ấy ngày càng mạnh, để đến một ngày nào đó các Anh sẽ là những Giêsu Hữu thực thụ, là cánh tay đắc lực của Nhà Dòng. Nhưng chắc cũng có chút buồn vì từ đó mình sẽ phải xa gia đình nhiều hơn, một năm hai lần về thăm, và như một điểm bắt đầu cho bước đường ơn gọi của mình. Có lẽ các Anh đã phải trải qua rất nhiều khó khăn trong suốt những năm nơi mái nhà Nhà Ứng Sinh, nhớ ngày nào em được các Anh chia sẻ những phương diện của một người Ứng Sinh Dòng Tên, và cách riêng là với lớp JB, em cảm thấy khâm phục các Anh rất nhiều, bởi lẽ khi sống trong môi trường lớp JB, không dễ dàng như chúng em, với những giờ thiêng liêng, giờ cộng đoàn, giờ học tập, … như các Anh đã chia sẻ làm em có cảm giác như nghiêm túc và khó khăn lắm. Cũng nhớ lắm những ngày “căng não” với những cuộc phỏng vấn, chắc các Anh đã cầu nguyện nhiều lắm mới có đủ sức mạnh vượt qua những kì phỏng vấn, em tin là thế, vì chính lúc ấy chỉ có Chúa là tất cả thôi các Anh à!



                Bước vào một hành trình mới, có lẽ chiều nay sẽ có Anh phải khóc, ôm cha mẹ trong vòng tay, ôm những người thân yêu của mình, những lời cám ơn và những lời chào với Ban Giám Đốc. Vì các Anh biết, đây là một hành trình dài, suốt hai năm không gặp gỡ, không liên lạc, không hay biết gì những chuyện ở gia đình. Em biết giờ các Anh chỉ muốn nói với Ban Giám Đốc lời cám ơn chân thành, vì các Anh có được ngày hôm nay là nhờ vào sự huấn luyện, dạy bảo tận tình của Chú Sáu, Anh Tám, Anh Chín và các Cha. Và lời cám ơn từ tận đáy lòng với phụ mẫu của mình, công ơn sinh thành dưỡng dục, nay con khôn lớn, con ra đi theo lời mời gọi của Thầy Giêsu chí ái, con chỉ biết phó Cha mẹ cho Thầy Giêsu chăm sóc, xin Chúa bảo bọc Cha Mẹ trong cánh tay của Người mà thôi. Và con sẽ nhớ tới Cha mẹ nhiều trong lời cầu nguyện, vì :

“Thương con, mẹ ngại chi mưa gió
Dang tấm thần gầy Cha nuôi lớn đời con.
Nay con lớn, con tìm chân lý mới,
Nhưng quê nhà, lòng khát vọng chờ mong.
Chỉ cầu chúc con yêu thêm sức mạnh,
Thêm bình an vượt qua những gian nan.
Nguyện xin Thầy Giêsu yêu mến,
Đỡ nâng con trong suốt cả cuộc đời.”

Các Anh ơi!  Hai năm không phải là dài, cũng không phải là quá ngắn để thử “lửa ơn gọi” cách xác thực hơn. Em sẽ đợi tới ngày các Anh được khấn, cũng là ngày kết thúc hành trình hai năm, và các Anh sẽ tiếp tục những hành trình dài hơn, xa hơn nữa. Chỉ mong các Anh luôn nhớ về chúng em trong lời cầu nguyện, những người Ứng Sinh trẻ, đầy sức sống, yêu đời rồi trong tương lai sẽ nối bước các Anh . Chúng em sẽ mãi nhớ về các Anh, nhớ về những tháng ngày cùng sống dưới mái nhà Ứng Sinh thân yêu, và tất cả nỗi nhớ ấy xin gửi vào lời cầu nguyện, xin Thiên Chúa Tình yêu luôn tuôn đổ thật nhiều ơn lành trên các Anh, ban ơn sức mạnh, ơn bề đỗ, để dù có bao nhiêu gian khổ, bao nhiêu thử thách, các Anh cũng sẽ vượt qua.

    “Nơi Tập viện, chiều mưa buồn lất phất
        Ru lòng lòng người vào nỗi nhớ thiên thu,
               …….
       Ôi lạy Chúa Giêsu từ ái,
        Hành trình này con bước sẽ cô đơn
         Nhưng xin Thầy bước đi cùng con nhé!
            Vàng thử lửa, dù bao nhiêu gian khó,
           Con tin rằng: chắc chắn sẽ thành công.”

Chúc các Anh bình an, và thực hiện được những gì mà các Anh mong ước.
Em của các Anh

Little Stream

15 tháng 6, 2013

Tản mạn: THƯ GỬI BA

 Ba kính mến của con!

Thời gian thế mà thắm thoát trôi nhanh thật đúng không Ba? Dường như chiếc máy thời gian đang dần cuốn trôi đi cái tuổi của đất trơi, và con người cũng bị cuốn vaò chính guồng máy ấy, giờ nghĩ lại thấy thương Ba nhiều quá, vì Ba đã vì con mà hy sinh suốt cả cuộc đời mình.

Ba có biết ngày mai là ngày gì không? là ngày "Father's Day", là ngày mà cả thế giới này dành riêng cho những người Cha thân yêu của mình, cũng tâm tình đó, con cũng muốn gửi đến Ba những dòng tâm sự ngắn ngủi của con.



Không biết tự bao giờ, hình ảnh của một người Ba yêu thương, vất vả, lo lắng trăm chiều đã ghi khắc nơi tận đáy lòng con. Ngày trước, lúc con còn ở kề cận bên gia đình mình, mẹ vẫn hay kể cho con nghe về một hình ảnh của một người Ba thật vĩ đại, những lúc mẹ sinh con ra, nhà mình nghèo lắm, không đủ ăn cũng không đủ mặc, nhưng con cảm ơn Ba mẹ rât nhiều vì đã đón nhận đứa con này, và cho con khôn lớn như các bạn của con, chính ba đã chăm sóc con lúc mẹ bị bệnh, rồi chơi với con, và ban ngày Ba phải đi làm để kiếm tiền để nuôi con, con thương giọt mồ hôi ủa Ba rơi xuống nơi những thau vữa xi- măng, nơi từng gánh dừa khô... Nhưng khi con khôn lớn rồi con mới biết, phải có ý chí, nghị lực mạnh mẽ lắm thì Ba mới có thể làm nhiều việc đến như thế. Thực sự chính những giây phút xa nhà như thế này con mới thấy được tình yêu thương mà Ba đã dành cho con. Có thể Ba không thương con như cách của mẹ, không gần gũi con, không an ủi con nhiều điều, không dạy con học bài... Nhưng ba đã thương con bằng chính cả cuộc đời vất vả, từng hộp sữa mà Ba mang về cho con, từng con tôm, con tép mà Ba bắt được, từng trái dừa, cọng rau,... Những gì ngon nhất, ba đều dành cho con cả.  Ba không nói chuyện cách nhẹ nhàng với con như mẹ đã làm kho con làm sai bất cứ điều gì, nhưng thay vào đó là những tiếng la rầy, lúc bé con giận và ghét ba lắm, nhưng giờ đây, con thấy thèm, thấy nhớ những lời la rầy ấy lắm Ba à! Nhờ những lời dạy dỗ ấy làm con biết cách làm người, biết cách lớn lên, biết cách bước đi trong cuộc sống đầy những khó khăn, thử thách. Qua những lời động viên, Ba tiếp thêm sức mạnh để con thực hiện những gì con mơ ước, để co thấy cuộc đời này con còn hạnh phúc lắm, còn may mắn lắm. Để con nhận ra món quà mà lớn lao mà Chúa ban cho con là có một người Ba vĩ đại, người mẹ tuyệt vời.

"Công Cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra"

Thật đúng vậy, tình yêu thương của Ba dành cho con làm sao đong đếm cho bằng hết. Giờ đây, khi mái tóc của Ba đã điểm những sợi tóc trắng, với tuổi 45 nhưng Ba đã yếu đi rất nhiều, con biết tất cả là vì lo lắng cho con, mà Ba đã cố sức làm việc để giúp con có tiền ăn học, và con đang sử dụng những đồng tiền của chính sức khỏe của Ba. Ngày ở nhà, nhiều lúc con làm Ba buồn lòng, những câu trả lời gắt gỏng, những lần cãi bướng với Ba, hay cũng có lúc con để Ba phải làm việc một mình mà không phụ giúp Ba một tay, con vẫn nhớ như in cánh tay và chân Ba dù đau lắm, nhưng vẫn cố gắng đi làm cỏ trong vườn mình, vẫn kéo những tàu dừa ra ra mé sông để làm đê, dù đau lắm nhưng gương mặt thì vẫn cười tươi hớn hở. con học được bài học ấy từ Ba, bài học can đảm, vượt qua những khó khăn, không chùng chân bước tới thực hiện những gì mình đã mong ước. Đôi lúc Ba cứ nhận mình là người cỗ lỗ xỉ, cái gì cũng không biết xài, điện thoại, vi tính... Nhưng với con Ba là người hiện đại nhất hành tinh đó Ba à! Vì những kiến thức trong cuộc sống mà Ba dạy cho con đều áp dụng được trong mọi lúc, đức tính mà Ba dạy con đều giúp con trưởng thành hơn dù bất cứ hoàn cảnh nào, và con tin những bài học của ba luôn luôn theo thời, luôn kịp thời đại đó Ba.

"Tình Cha ấm áp như vầng thái dương..." Con thực sự chỉ mong Ba sống hoài với con, sống khỏe mạnh, bình an và hạnh phúc, con không muốn thấy, cũng không dám nghĩ để thấy một ngày Ba sẽ đi xa con, để con lại một mình nơi thế gian này. Ngày đó sẽ không xảy ra đâu phải không Ba? vì con mong Ba của con sẽ sống với con mãi, để cùng bước đi, cùng chia sẻ niềm vui, niềm hạnh phúc  với con khi con đã thực hiện được những điều mà con mong ước. Con trai của Ba giờ đã 18 tuổi rồi, mau quá phải không Ba? Nhưng con lại thấy buồn khi thấy Sức khỏe của Ba không còn tốt nữa, chỉ biết cầu nguyện thật nhiều cho Ba mà thôi! Ba ráng giữ gìn sức khỏe, vì Ba sẽ mãi là vầng dương sáng giúp con bước đi vững chãi trên cuộc đời này.

Con kính chúc Ba được nhiều sức khỏe, luôn bình an và nhiều ơn Chúa xuống trên Ba, và một điều con mong ước là Ba luôn sống mãi với con Ba nhé! Con hứa sẽ học thật tốt, sống thật tốt như những gì Ba đã dạy cho con, để con sống xứng đáng là con của Ba.

(Mẹ ơi! Ba không biết dùng máy vi tính, mẹ đọc cho Ba nghe giúp con bức thư này nhé Mẹ)

Nhớ Ba rất nhiều!
Con trai của Ba Mẹ