17 tháng 5, 2013

Tản mạn: NHỚ VỀ NGƯỜI ANH


Có lẽ khi Anh Tám đọc được những dòng  này, thì có lẽ Anh không còn hiện diện nơi mái Nhà Ứng Sinh trong vai trò của Thầy Quản Lý của NUS nữa. Nhưng hình ảnh về một Anh tám Triêm hiền hậu, vui tính vẫn luôn hiện diện trong tâm trí của tôi.


Tôi vẫn nhớ lần đầu tiên bước chân vào Nhà Ứng Sinh, người đầu tiên mà tôi được gặp đó chính là Anh. Tôi thật sự không nghĩ Anh là một Thầy quản lý, vì chính lúc ấy Anh mặc chiếc áo thun, với chiếc quần tây đã dần nhạt màu, và đôi dép tổ ong đã in sâu trong cái nhìn đầu tiên của tôi. Anh đã đến và tiếp chuyện với Soeur (người dẫn tôi đến NUS), cái nhìn thật hiền, nụ cười thật tươi, Anh đi rót nước và ngồi tiếp khách, cho đến khi Chú Sáu ra tiếp khách thì Anh Tám lui vào phòng làm việc. Vâng! Với cái nhìn thoáng qua, tôi đã nhận ra  một Anh Tám giản dị và đơn sơ thế ấy, một Giêsu Hữu với một đời sống khó nghèo đáng cho tôi học tập và noi theo . 


Và khi tôi được Chú Sáu chính thức nhận vào Nhà Ứng Sinh, Anh người mà tôi được gặp gỡ và tiếp xúc nhiều nhất, từ việc sắp xếp Cộng đoàn để tiện cho việc học của tôi, hay đến cả những việc khi nào tới sống cùng Cộng đoàn cũng được Anh Tám quan tâm cách sâu sắc. vẫn nhớ lắm mỗi khi đi gặp đồng hành, thật vui và hạnh phúc biết bao khi được Anh Tám chia sẻ những kinh nghiệm sống thật quý báu của một người Giêsu Hữu, từ những việc về phương diện học tập, đến đời sống cộng đoàn, tôi vẫn nhớ như in câu hỏi mà lần đầu tiên gặp đồng hành Anh đã hỏi tôi: “ Sao rồi, sống trong cộng đoàn thấy thế nào em?” Câu hỏi ấy như nhắc nhở tôi một điều rất quan trọng, và khó nhất là chính đời sống cộng đoàn, mỗi anh em ở mỗi nơi quy tụ về, vùng miền, phong tục, tập quán khác nhau, thật sự sống được đời chung như vậy là cả một hồng ân mà Thiên Chúa đã thương ban. Nhiều lúc gặp những khó khăn trong đời sống Ứng Sinh, khi cần đến sự tư vấn giúp đỡ của Anh Tám thì chắc chắn đó sẽ làm mộ sự vui vẻ nhận lời, Anh Tám sẵn sàng chia sẻ tất cả những gì trong khả năng của Anh. Đồng thời Anh giúp đưa ra những lời khuyên thiết thực và tốt hơn cho một người Ứng Sinh. Hay cũng lắm lúc tôi đã thắc mắc với Anh Tám về việc giữ trọn ba lời khấn, nhất là lời  khấn Khó nghèo, Anh đã giúp tôi hiểu sâu hơn, rõ hơn về một cái nghèo thật sự, cái nghèo của người nhà tu, cái nghèo của một Giêsu Hữu.


Đáng nhớ nhất là kì trại truyền thống của Nhà ứng sinh dòng Tên Việt Nam, một hình ảnh của Anh Tám Triêm rất vui vẻ, yêu đời, pha thêm chút hồn nhiên nhưng cũng không kém phần nghiêm túc. Khi xem lại những video clip về kì Trại, qua Anh tôi nhận ra đời sống của một Giêsu hữu không chỉ là sự làm việc chăm chỉ, nhưng còn là sự vui chơi hết mình. Ngày Chúa nhật mừng Lễ Chúa Thăng Thiên, cũng là ngày mà anh em Ứng Sinh chúng tôi phải nói lên lời chia tay với Anh Tám trước khi Anh lên đường nhận sứ vụ mới mà Cha Bề Trên giao phó. Khi nghe những lời chia sẻ của Anh, lời chào tạm biệt đã khiến bản thân tôi phải trào nước mắt, lúc ấy biết bao cảm xúc đã dâng lên trong lòng tôi, chút gì đó nuối tiếc vì khoảng thời gian qua mình đã nhiều lần làm Anh Tám phải buồn lòng, chút gì đó nỗi buồn khi sắp phải chia tay một người Anh, nhưng cũng có chút gì đó niềm vui khi thấy Anh đã sẵn sàng cho sứ vụ lên đường. 


Lúc này, tôi chỉ biết nói lên lời cám ơn Anh Tám thật nhiều, cám ơn Anh vì tất cả những gì Anh đã làm cho anh em Ứng Sinh; cám ơn Anh vì bài học khó nghèo và phục vụ mà Anh để lại trong lòng mỗi Ứng Sinh,  hình ảnh của một Thầy Quản lý NUS sẽ luôn ở mãi trong lòng mỗi Ứng Sinh chúng tôi.


Kính chúc Anh Tám luôn được nhiều sức khỏe, bình an, hạnh phúc và hoàn thành thật tốt sứ vụ mới mà Nhà Dòng trao phó. Nguyện xin Thiên Chúa luôn tuôn đổ muôn vàn ơn lành trên Anh. Và dù đi bất cứ nơi nào, chúng em cũng mong Anh đừng quên Nhà Ứng Sinh mà Anh từng làm việc và hình ảnh mỗi anh em Ứng Sinh mà Anh đã từng gắn bó nhé Anh. Chúng em sẽ nhớ đến Anh tám thật nhiều trong lời cầu nguyện.


                                                                                        Little stream

 



Không có nhận xét nào: