Những ngọn gió xuân đang nhảy múa tung tăng trên những cây mai, đào; nó cũng đang vui đùa và quyện vào cả con người làm cho con người thêm mong chờ năm mới. Nam cảm nhận được điều ấy vì hôm nay câu nghe chút gì cảm giác gì đó thật đặc biệt, thật khó tả. Bỗng đâu tiếng báo hiệu tin nhắn điện thoại vang lên, cậu vội lấy ra để xem và tự nhủ: “Chắc có chuyện gì hay nữa đây”. Tin nhắn từ những người bạn cùng lớp 12X với Nam, làm cậu hết sức ngạc nhiên.
-“Nam! Hom nay sn of Co Hanh do, ban da nt chuc mug sn Co chua?”
Không biết từ đâu, bao nhiêu kỉ niệm đẹp bỗng trở lại với cậu sinh viên năm nhất. Những kỉ niệm về mái trường Hồ Thị Kỷ thân thương, nơi vùng đất tận cùng tổ quốc, những hình ảnh bao bạn bè với những chuyện buồn vui trong 3 năm gắn bó, và nhất là hình ảnh Cô Giáo Chủ Nhiệm kính mến hiện lên thật rõ nơi tâm trí của cậu. Cậu tự trách mình: “ôi! Sao mình vô ý quá, hôm nay là ngày sinh của Cô mà cũng không nhớ nữa”.
Nhớ ngày nào lớp Nam dưới sự dẫn dắt của Cô, suốt cả năm học lớp 12, và những kỉ niệm vui buồn thì không thể nào xóa được. Nhớ ngày đầu tiên của năm học ấy, Nam và các bạn tự hỏi với nhau: “ Không biết năm nay ai sẽ chủ nhiệm mình nữa? Không biết có khó lắm không đây?”. Rồi cũng có bạn nghe đâu được thong tin “Hình như là cô Hạnh dạy môn Văn đó mày ơi!”. Nam và các bạn trông chờ khi Cô vô gặp lớp và giới thiệu với lớp. Một lúc sau, gặp được Cô rồi, Cô thật đẹp ngoài sức tưởng tượng của lớp, một người phụ nữ với tà áo dài truyền thống, với khuôn mặt hiền từ luôn ban tặng cho cả lớp một nụ cười, giọng nói thật ấm áp, thật đúng là ấn tượng đầu tiên thật đẹp về Cô. Nhớ những lúc Cô giảng bài, nhất là những bài thơ, cả lớp ai cũng say sưa lắng nghe, kết thúc bà giảng ai cũng trầm trồ: “Cô giảng bài sao mà hay quá”. Và chính những bài giảng ấy đã đưa Nam và cả lớp vào những giai đoạn lịch sử, thả hồn vào những dòng thơ văn dạt dào cảm xúc. Nhiều lúc Nam và các bạn làm Cô phải buồn, có bạn đã làm cho Cô bật khóc vì những lời lẽ không hay, hay có những lúc hiểu lầm về Cô vì những chuyện không đáng là gì. Hay những lần sinh hoạt lớp hay những hoạt động do trường tổ chức, Nam đã không tham gia nhiệt tình, trong khi Cô và các bạn phải chạy đôn chạy đáo để làm việc. Giờ nghĩ lại, cậu sinh viên ấy tự thấy mình có lỗi nhiều quá. Rồi những ngày cuối cấp, phải lo lắng cho kì thi tốt nghiệp, Cô phải lo lắng rất nhiều, từ bài giảng phải thật kỹ để không thiếu thong tin, những buổi học thêm hay học chính thức Cô khảo bài cả lớp, và có lúc bắt phải chép bài phạt vì không thuộc bài, có lẽ Cô không muốn dung cách này vì Cô biết học trò sẽ trách Cô nhiều lắm: “Cô ác ghê, gì mà bắt chép phạt muốn rụng hết cả tay, trong khi còn biết bao nhiêu bài môn khác chưa học nữa.” Giờ nghĩ lại, lúc ấy mình chưa nhìn về tương lai, Nam chưa biết Cô đã phải lo thế nào, sợ lớp không đậu tốt nghiệp, sợ tương lai của học trò mình sẽ chấm dứt nếu không vượt qua kì thi này, thì còn nghĩ gì đến Đại Học, Cao Đẳng hay Trung Cấp nữa. Vì thế mà Cô bắt phải học. Ngày đó Nam chưa hiểu, nhưng giờ khi xa rồi, cậu mới biết tấm lòng bao la mà Cô đã dành cho cả lớp. Cô là người đưa đò vững chắc, để bao học trò dưới chuyến đò ấy sang đến bến bờ bên kia của tri thức. Thầm cảm ơn Cô, cảm ơn Cô…. Và Cảm ơn Cô thật nhiều.
Nhưng bây giờ, Nam tìm đâu ra những khoảnh khắc quý báu ấy nữa, những ngày được cùng bạn bè dưới mái trường, lắng nghe Cô giảng bài, muốn tìm lại chắc khó lắm. Giờ cậu đang là sinh viên năm nhất của một trường đại học, ở nơi xa Cà Mau gần 400 cây số vuông. Ngày sinh nhật Cô đến, cậu cũng không kịp về để gửi đến Cô lời chúc mừng sinh nhật. Nhưng trong lòng cậu vẫn luôn nhớ về Cô, ước mong Cô sang một năm mới, thêm một tuổi mới, và nhất là trong ngày đặc biệt như thế này, Cô sẽ luôn hạnh phúc, bình an, dồi dào sức khỏe và luôn kiên trì trên chuyến hành trình đưa đò của mình. Cậu muốn gửi đến Cô lời chúc mừng qua bài thơ mà câu từng đọc được:
Chúc mừng sinh nhật của Cô
Cô thêm một tuổi, càng thêm yêu đời
Đèn hoa thắp sáng nhìn xem
Ai xinh rực rỡ khi thêm tuổi hồng.
Trên cao có ánh cầu vồng,
Tô làn da mỏng sắc hồng thêm xinh.
Tuổi xuân tựa ánh bình minh
Cùng Cô thực hiện muôn nghìn ước mơ
“Cuộc đời đẹp tựa bài thơ,
Như là bài giảng Cô dành cho (chúng) em”.
Gửi Cô lời chúc thật may:
“Tình yêu, ước vọng giang tay đón chào
Nguyện xin Thượng Đế trên cao,
Cho Cô sức khỏe dồi dào, nghen Cô!”'
Nam vội lấy điện thoại ra gọi cho Cô chủ nhiệm của mình, nghe đầu máy bên kia trả lời, cậu vội nói với Cô: “Cô ơi! Hôm nay là sinh nhật của Cô, em vẫn đang học nơi xa, em không về kịp để mừng sinh nhật của Cô rồi. Em kính chúc Cô sức khỏe và luôn bình an nhé Cô. Dù em không về kịp nhưng em vẫn luôn nhớ về Cô…”. Hình như trên mắt Nam có chút gì đó ươn ướt, chắc cậu đang khóc……
Cô ơi! Em không kịp về mừng sinh nhật Cô rồi, em kính gửi đến Cô Truyện ngắn mà em tự viết, là món quà em gửi đến Cô nhân ngày sinh nhật. Em kính chúc Cô năm mới, tuổi mới luôn dồi dào sức khỏe, thành đạt, bình an và hạnh phúc nhé Cô.
Little Stream
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét